Lục Kinh Chập ở lại mộ liệt sĩ rất lâu, nói rất nhiều chuyện rồi mới chậm rãi đứng dậy. Lúc sắp đi, anh lại một lần nữa nhìn về phía “Tô Hướng Nam” trên bia mộ.
Anh hứa với anh ấy trong lòng rằng sẽ chăm sóc Tố Lạc và Lạc Tô như cách anh đã đối xử với Lục Ân, để anh ấy có thể yên tâm chờ đợi mình ở thế giới bên kia.
Trước khi rời đi, Lục Kinh Chập đứng thẳng, giơ tay phải chào kiểu quân đội, đây là lời cảm tạ của nhân dân Trung Quốc đối với các liệt sĩ.
Từ nay về sau, trên mảnh đất mà họ đã đổi lấy bằng máu và thân thể, bá tánh đều có thể an cư lạc nghiệp, không còn phải chịu khổ vì chiến tranh.
Hạ tay xuống, Lục Kinh Chập xoay người bước đi về phía xa, nơi Hạ Thanh Nịnh đang dẫn theo lũ trẻ đợi anh.
Và phía sau anh, có một tấm bia mộ không khắc chữ, đứng song song với bia mộ của Tô Hướng Nam, cùng với tất cả các liệt sĩ nơi đây, bảo vệ sông núi đất nước.
Tấm bia mộ này là do Lục Kinh Chập tự lập cho mình mười một năm trước, vào ngày Tô Hướng Nam được an táng. Lúc đó anh đã quyết tâm phải chết, quyết định tham chiến ở biên giới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT