Thạch Á Mẫn có chút nghi hoặc, nhưng thấy Hạ Thanh Ninh dường như rất buồn, lại không muốn nói nhiều, cũng không truy vấn nữa, gật đầu đồng ý.
Hạ Thanh Ninh không nán lại lâu, xách theo sữa bột đi ra khỏi nhà họ Tô. Trên đường về nhà, nàng cố gắng bình phục tâm trạng. Khi vào đến cửa, thấy mẹ đang nắm tay Bão Bão, đứng đợi ở ngã tư. Thấy nàng, Bão Bão lập tức chạy về phía nàng, dang tay, vui vẻ kêu: "Mẹ... Mẹ... Ôm một cái!"
Chỉ chớp mắt một cái, tiểu thiên thần nhỏ đã đến bên Hạ Thanh Ninh. Hạ Thanh Ninh thay một gương mặt tươi cười, bế Bão Bão lên từ dưới đất, như mọi khi, nhẹ nhàng dùng mặt mình cọ cọ khuôn mặt nhỏ trắng nõn của bé, hỏi: "Bão Bão ở nhà, có ngoan không? Có chọc bà ngoại giận không?"
"Ngoan..." Bão Bão lập tức gật đầu, lễ phép nói.
Bão Bão giống như phiên bản thu nhỏ của Lục Kinh Chập, nhưng tính cách lại không lạnh lùng như vậy, thấy ai cũng rất lễ phép, cũng rất ít khi khóc lóc mè nheo, mọi người đều rất thích bé.
"Cái tiểu tinh linh quỷ này, cũng không biết nó biết thời gian thế nào, ngày nào cũng đến giờ là phải đứng ở đây chờ con về. Vừa nãy thấy đến giờ rồi mà con chưa về, cứ đòi mẹ dẫn đi tìm con đó." Quách Ngọc Mai đi tới, cười tủm tỉm nói.
Chuyện Lục Kinh Chập sắp ra trận, Hạ Thanh Ninh vẫn luôn không nói với mẹ, chỉ nói anh ấy phải đi làm nhiệm vụ. Vì ngày thường anh ấy thỉnh thoảng cũng đi làm nhiệm vụ, nên nghe anh ấy phải đi, Quách Ngọc Mai cũng không nghĩ nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play