Nhìn Hạ Tiểu Thảo đang giận dỗi, Hạ Thanh Nịnh đầy mặt nghi hoặc. Theo cô hiểu, chân Hạ Thanh Thụ bị tàn tật là do nhiễm trùng không được chữa trị kịp thời, chẳng liên quan gì đến nguyên chủ cả. Hơn nữa, kể từ khi cô xuyên vào thế giới này, đây là lần đầu tiên cô gặp anh ta. Vậy sao Hạ Tiểu Thảo lại nói là do cô chứ?
“Tiểu Thảo, đừng có nói bậy! Chuyện này sao có thể trách chị con được?” Quách Ngọc Mai sầm mặt vội vàng răn dạy con trai.
“Sao lại không phải do chị ấy! Nếu không phải vì hái sơn trà cho chị ấy ăn, anh hai có ngã từ trên cây xuống được không?” Hạ Tiểu Thảo ấm ức nói.
Hạ Thanh Nịnh lúc này mới hiểu ra, không tự giác ngước mắt nhìn về phía cây sơn trà ở cửa nhà. Chỉ thấy trên cây treo đầy những quả sơn trà vàng óng ánh, nhưng rất nhanh cô liền nhận ra, những quả sơn trà đó không to lắm, chỉ có những chỗ hướng nắng trên tán cây mới có một ít quả to và vàng rực.
Nhớ lại mấy ngày trước những quả sơn trà Hạ Thanh Thụ mang đến, quả nào quả nấy đều đặn, rất to. Xem ra, chắc chắn là anh đã cố công hái từ trên tán cây, từng quả một được chọn lựa cẩn thận.
Chân anh không tốt, mang theo gánh sơn trà nặng như vậy, lại phải đi bộ mấy chục dặm đường núi mới đến được trấn trên, sau đó lại phải bỏ tiền ngồi ô tô đi vào thành. Sơn trà đưa đến nơi, sợ làm phiền em gái, thậm chí không vào nhà uống chén nước, đặt ở bốt điện thoại rồi đi luôn.
Đường xa như thế, anh khập khiễng mà đi, trên người chắc cũng không mang bao nhiêu tiền, dọc đường đói bụng chắc chỉ ăn chút bánh ngô cứng ngắc. Ngàn dặm xa xôi vượt núi băng sông, chỉ vì muốn em gái được ăn những quả sơn trà mình thích. Tình thân này thật sự quá đỗi nặng trĩu. Là một đứa con một, chưa từng cảm nhận được tình thân trọn vẹn, Hạ Thanh Nịnh không tự chủ được mà đỏ hoe mắt.
“Nếu cứ tính như vậy thì còn phải trách con nữa đó.” Quách Ngọc Mai vỗ nhẹ vào đầu con trai út, tiếp tục nói: “Nếu không phải con giận dỗi, không giúp chị con hái, thì anh con có tự mình leo cây không? Anh con không leo cây thì có ngã được không?”
Nghe Quách Ngọc Mai nói, Hạ Tiểu Thảo rõ ràng có chút tự trách, không mở miệng phản bác nữa, quay người đi vào trong phòng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play