Người nọ chỉ hướng, ở vị trí không xa cạnh Hoàng Màu Bình, nàng vô thức liếc nhìn vào trong nước, lập tức hồn bay phách lạc.
Người chìm dưới nước không ai khác, chính là con trai nàng, Thường Thường.
Chỉ thấy đứa bé kia mở to đôi mắt, bất động nhìn chằm chằm Hoàng Màu Bình, trông vô cùng đáng sợ.
Hoàng Màu Bình hai mắt tối sầm, suýt nữa ngã nhào xuống nước. Khi hoàn hồn lại, nàng lập tức phát ra tiếng kêu thảm thiết như heo bị chọc tiết: “Là Thường Thường nhà tôi! Cầu xin mọi người cứu con trai tôi! Cứu con trai tôi đi…!”
Nàng ta định lao mình xuống hồ, lúc này mấy người lính nhanh chóng chạy tới, một người ngăn cản Hoàng Màu Bình, một người khác quỳ sụp xuống bờ đê, vươn tay ra, muốn kéo đứa bé lên.
Mặt nước nơi đứa bé nằm không sâu, nếu không thì đã chìm hẳn, không thể nào bị mọi người nhìn thấy. Nhưng người lính kia kéo một lúc lâu mà vẫn không kéo được đứa bé lên.
Theo lý mà nói, đứa bé còn nhỏ, cân nặng cũng tương đối nhẹ, không thể nào kéo không lên mới phải.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT