Nghe được ba chữ “kẻ vong ơn bạc nghĩa”, Tô Hướng Tây dường như bị kích động, đột nhiên dừng bước, quay đầu nhìn thẳng Thạch Á Mẫn, trong mắt mang theo sự hung ác và phẫn nộ, hệt như một con ác lang nhe nanh, dường như giây tiếp theo sẽ lao lên xé xác con mồi vậy.
Thạch Á Mẫn hiển nhiên bị vẻ ngoài đáng sợ của hắn dọa cho sợ hãi. Lúc này, Tô Hướng Đông đã đi tới, nhìn Thạch Á Mẫn nói: “Chú ý lời nói.” Nói xong, hắn không lộ vẻ gì mà chắn trước Thạch Á Mẫn, đón lấy ánh mắt của Tô Hướng Tây, trầm giọng nói: “Lão nhị, muốn gây sự sao? Trong nhà còn có khách đấy.”
Tô Hướng Tây lạnh lùng nhìn về phía Tô Hướng Đông, một lát sau, xoay người, không nói gì cả, kéo cửa bước ra ngoài.
Động tĩnh lớn như vậy, các trưởng bối nhà họ Tô, không một ai đứng ra răn dạy, ai làm gì thì làm đó, hoàn toàn không có ý định nhúng tay. Một phòng người, trừ người nhà họ Hạ, đều như thấy nhiều không trách, không lâu sau, mọi người lại bắt đầu làm việc của mình, Thạch Á Mẫn cũng nắm hai đứa nhỏ, về phòng.
“Em dâu cả, đừng để ý đến bọn họ, cứ để họ tự giải quyết.”
“Đúng vậy, em dâu cả, chúng ta vừa mới nói đến đâu rồi, tiếp tục buôn chuyện đi.”
Tô Vân Long và Tô Vân Phi hai anh em tâm trạng không hề bị ảnh hưởng, nói với Quách Ngọc Mai. Lục Cảnh Chập xoay người nhéo nhéo tay vợ, sợ cô ấy bị kinh hãi, an ủi: “Không có gì đâu.” Vừa rồi khi họ xảy ra mâu thuẫn, Lục Cảnh Chập lại không tiến lên, mà không lộ vẻ gì mà bảo vệ vợ mình phía sau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play