Hạ Thanh Nịnh cho rằng Lê Yến sắp ra tay đánh mình, theo bản năng muốn hất ra, nào ngờ giây tiếp theo lại thấy cô ta, ngậm nước mắt, mở miệng cầu xin mình:
"Hạ Thanh Nịnh, cô đi giúp tôi nói đỡ với Đoàn trưởng Lục đi, đừng khai trừ tôi, tôi sai rồi, tôi thật sự sai rồi. Chỉ cần cô một câu, tôi là có thể ở lại. Cô cứ giơ cao đánh khẽ, tha cho tôi lần này đi."
Hạ Thanh Nịnh không ngờ Lê Yến đột nhiên lại làm trò này, nhưng cô ấy không hề có chút đồng tình nào với người phụ nữ trước mặt này, và cũng biết cô ta không phải thật lòng hối lỗi, chỉ là không muốn rời khỏi quân đội mà thôi.
"Tôi không có quyền lợi giúp cô ở lại, cũng như tôi không có quyền lợi xử phạt cô vậy." Hạ Thanh Nịnh lạnh lùng nói.
"Cô có mà, chồng cô là đoàn trưởng, quyền lực lớn như vậy..." Lê Yến vội vàng nói, cô ta đâu chịu hết hy vọng, bây giờ cô ta bỏ qua mọi tôn nghiêm, chỉ muốn ở lại, vừa khóc vừa định quỳ xuống trước Hạ Thanh Nịnh.
Vân Hương nhanh tay giữ cô ta lại, nói với cô ta:
"Lê Yến, cô đừng gây sự nữa. Cô cho rằng làm vậy mọi người sẽ đồng tình với cô, trách cứ Thanh Nịnh sao? Tôi nói cho cô biết, ai đúng ai sai trong đại hội mọi người đã nhìn rõ ràng rồi. Bây giờ cô làm như vậy, người mất mặt sẽ chỉ là chính cô thôi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play