Nghe được bốn chữ “coi thường kỷ luật quân đội”, sắc mặt Mạc Kiến Quốc lúc này đã không thể dùng từ khó coi để hình dung, hắn đã ở bên bờ vực bạo nộ. Chỉ thấy hắn giơ tay túm Mạc Trăn Trăn lại, trước khi cô ta kịp phản ứng, một cái tát thật mạnh đã giáng xuống mặt cô ta.
Lần nữa bị đánh, Mạc Trăn Trăn chỉ cảm thấy mất hết mặt mũi, không kìm được cất tiếng kêu: “Ba!”
“Vẫn chưa làm loạn đủ sao? Cút về cho tao! Đừng ở đây làm mất mặt xấu hổ!” Mạc Kiến Quốc lạnh giọng nói.
Mạc Trăn Trăn ôm mặt, há miệng muốn nói gì đó, nhưng bị Chu Uyển Như bên cạnh ngăn lại.
Chu Uyển Như lúc này đã khôi phục vẻ tao nhã thường ngày, bà ta biết nếu còn tiếp tục giằng co thì mọi chuyện sẽ chỉ phát triển theo chiều hướng tồi tệ hơn. Bà ta giơ tay kéo Mạc Trăn Trăn nói: “Đừng chọc ba con tức giận, về trước đi.”
Mạc Trăn Trăn nhìn ánh mắt của cha mình lộ ra vẻ âm lãnh, không khỏi rùng mình một cái, không nói gì thêm mà đi theo mẹ ra khỏi đám đông.
Mạc Kiến Quốc nhìn Hạ Cốc Vũ đứng sau Lục Kinh Chập và Tô Hướng Nam, lạnh giọng nói: “Là phóng viên Hạ Cốc Vũ đến từ Bắc Thành phải không? Miệng là để ăn cơm, đồ ăn ở quân đội không tệ, ăn nhiều một chút.” Nói xong câu nói đầy ẩn ý đó, hắn nhìn về phía Mạc Dân Sinh đang đứng bên cạnh: “Cút về cho tao.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT