Mạc Kiến Quốc nhìn khuôn mặt sưng đỏ của Mạc Nhã, hàng mày nhăn tít trên khuôn mặt khô quắt của ông ta càng nhăn hơn. Ông ta biết lời của Hạ Thanh Nịnh là nhắm vào mình, nheo mắt lại, lạnh giọng chất vấn:
“Cô là ai? Tôi có hỏi cô nói gì không? Lắm mồm, vô kỷ luật quân đội!”
“Cô ấy là nhân dân quần chúng!” Lục Kinh Chập đi đến bên cạnh Hạ Thanh Nịnh, lưng thẳng tắp như một cây thương tùng, che chở cô ấy phía sau, không hề sợ hãi nhìn Mạc Kiến Quốc, lạnh lùng hỏi:
“Nhân dân quần chúng phản ánh tình hình với thủ trưởng, sao lại thành lắm mồm, vô kỷ luật quân đội?”
Hạ Thanh Nịnh không tự giác nhìn về phía Lục Kinh Chập đang đứng trước mặt mình, thấy ánh mắt hắn lạnh như băng, không hề có vẻ sợ hãi hay nhượng bộ.
Làm việc có dũng khí, nói chuyện có mưu mẹo, một thân phận “nhân dân quần chúng” lập tức khiến Mạc Kiến Quốc không tìm được bất kỳ lý do nào để chỉ trích mình nữa.
Thấy thế cục không ổn, Chu Uyển Như bên cạnh lập tức ra hòa giải:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT