Sở dĩ Hoàng Sắc Bình xúi giục đứa trẻ như vậy, một mặt có thể làm Tô Hướng Đông biết Thạch Á Mẫn làm mẹ thất bại đến mức nào, mặt khác còn có thể kích thích Thạch Á Mẫn. Chỉ cần Tô Dương nói cho Tô Hướng Đông, và Tô Hướng Đông đi nói chuyện này với Thạch Á Mẫn, với sự hiểu biết của nàng ta về Thạch Á Mẫn, đến lúc đó nàng ta nhất định sẽ cảm thấy là Tô Dương ở sau lưng mách lẻo, sẽ càng thêm ghét Tô Dương, đối xử với cậu bé càng tệ hơn. Cứ như vậy lặp đi lặp lại, mâu thuẫn sớm muộn cũng sẽ bùng nổ lớn, đến lúc đó chờ đợi bọn họ chỉ có một kết cục duy nhất là ly hôn.
Ban đầu Hoàng Sắc Bình nghĩ rằng mình nói như vậy, Tô Dương sẽ nghe theo mình, dù sao cậu bé cũng chỉ là một đứa trẻ mười tuổi, lời người lớn nói, cậu bé đều sẽ răm rắp nghe theo, huống chi mình vẫn luôn đối xử với cậu bé rất tốt, cậu bé rất tin tưởng dì Hoàng.
Nhưng điều làm Hoàng Sắc Bình không ngờ tới là, Tô Dương nghe xong lời nàng ta nói, nghiêm túc suy nghĩ một lúc, ngẩng đầu lên, dùng đôi mắt ngấn lệ nhìn nàng ta nói:
“Nếu cháu nói cho bố, bố trách mắng mẹ, mẹ sẽ càng tức giận hơn.” Nói xong, cậu bé vô cùng hiểu chuyện tiếp tục nói:
“Cháu không muốn chọc mẹ tức giận, cháu cũng không muốn bố mẹ cãi nhau vì cháu.”
‘Ngu xuẩn! Đáng đời mày bị đánh, bị ngược đãi!’ Hoàng Sắc Bình thầm mắng trong lòng, nhưng trên mặt không hề lộ ra. Biết Tô Hướng Đông sắp quay lại, nàng ta cũng không tiện nói thêm gì với Tô Dương, nâng tay lên, “âu yếm” xoa đầu Tô Dương, khẽ nói:
“Thật là một đứa trẻ ngoan!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play