"Không thể nói linh tinh được, tôi nghe rõ rồi, người ta vừa lên đã nói tên của mình cho em rồi. Là do các em ngày nào cũng gọi 'vợ nông thôn, vợ nông thôn' nên ngay cả tên thật của người ta là gì cũng không biết." Tô Hướng Nam nhìn em gái mình, dặn dò:
"Còn nữa, em cũng thấy rồi đấy, cô ấy đâu có giống như lời đồn đâu, nên lời đồn tuyệt đối không thể tin. Sau này đối xử với người ta lịch sự một chút, đừng có chọc tức anh tư em không vui."
Tô Mạn lúc này cũng đã phản ứng lại. Mọi người trước đây đều nói cô ấy đến từ nông thôn, vừa xấu vừa quê, lại còn nói cô ấy bò lên giường anh tư, anh tư bị ép cưới cô ấy. Nhưng hôm nay vừa gặp, cảm giác như người trong lời đồn, không nói giống y đúc, chỉ có thể nói là hoàn toàn không liên quan.
Hơn nữa ánh mắt anh tư nhìn cô ấy, đâu có chút nào ghét bỏ, bất mãn hay bị ép buộc, rõ ràng là muốn dính chặt lấy cô ấy. Nếu không có mình và anh ba ở đây, hai người họ chắc chắn có thể ôm nhau gặm nhấm rồi.
"Tôi phải về đơn vị hỏi Lưu Tiểu Phong một chuyến." Tô Hướng Nam mở miệng phân phó em gái: "Em về nhà trước đi, báo tình hình bên này cho mẹ biết, kẻo các bà ấy ở nhà đợi."
"À." Tô Mạn đáp, sau đó lại nói: "Anh đừng phạt nó nặng quá, nó cũng không phải cố ý."
Tô Hướng Nam không nói gì, quay người đi về phía trước, chỉ thầm nghĩ trong lòng: Thật là nữ đại bất trung lưu! (con gái lớn không giữ được, ý nói con gái lớn lên sẽ lấy chồng, không còn ở với gia đình).
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT