Ngưu Hoa bị mất mặt, sắc mặt lập tức xụ xuống.
Thím Kim Hoa không ưa bà ta, tiếp tục nói:
“Nói nữa, con gái nhà Ngọc Mai tài giỏi như vậy, hiếu thảo như vậy, còn cần phải nhặt đôi giày rơm cũ nát cô không dùng để đi sao?”
“Ôi, đúng đúng đúng, tôi quên mất Thanh Nịnh nhà chị còn ở thành phố mà. Ngọc Mai, nếu chị thật sự thiếu tiền, có thể gọi điện thoại bảo con gái chị mua hai đôi rồi gửi về mà.” Ngưu Hoa vừa bị nói móc, cố gắng vãn hồi thể diện, theo lời thím Kim Hoa nói, sau khi nói xong bỗng nhiên như nghĩ ra điều gì, trên mặt nở nụ cười tiếp tục nói:
“Ôi, nhưng gọi điện thoại cũng không rẻ đâu. Ai, tôi nói thật lòng nhé, con gái tốt nhất là nên gả gần, gả vào thành phố nghe thì hay ho đấy, nhưng có ích gì đâu. Các chị cứ nói Thanh Nịnh đi, một năm cũng không về được một lần, người hiểu chuyện thì thông cảm vì nó bận, người không hiểu lại tưởng nó quên gốc, bất hiếu đó.
Chiêu Đệ, Lai Đệ nhà tôi thì khác, gả gần thì luôn có thể giúp đỡ chúng tôi. Các chị nhìn xem, đây là cà tím tôi vừa hái từ nhà Chiêu Đệ chúng tôi đó, các chị có muốn lấy chút về ăn thử không?” Nói rồi giả bộ đưa cái giỏ đựng cà tím ra.
Nghe Ngưu Hoa lải nhải không ngừng hạ thấp mình, với cái tính cách thích khoe khoang này của bà ta, Quách Ngọc Mai đã quen rồi, vốn dĩ không muốn so đo. Nhưng khi nghe bà ta tùy tiện gán ghép cho con gái mình, mặt Quách Ngọc Mai lập tức lạnh đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT