“Cô… cô nói bậy bạ gì vậy? Tôi, tôi chỉ muốn uống một ngụm nước thôi!” Hà San San cố gắng trấn tĩnh, nhưng cô ta đâu có kỹ năng diễn xuất tốt như Vương Minh Phương, những lời nói lắp bắp, ánh mắt hoảng loạn đã tố cáo cô ta một cách rõ ràng.
“Cô không cho thì thôi.” Hà San San nói xong cũng không dừng lại nữa, cầm chén đi ra ngoài.
Hạ Thanh Nịnh trong lòng đã hiểu rõ, may mà mình đã cẩn thận, đổ hết nước đi. Cô ra khỏi phòng, dùng ánh mắt ghét bỏ nhìn cô ta nói:
“Hà San San tôi cảnh cáo cô, bây giờ cầm đồ đạc mau đi đi! Cô còn dám bước chân vào cánh cửa gia đình này, tôi sẽ cầm chổi đuổi cô ra ngoài.”
Hà San San không nói gì nữa, hung hăng trừng mắt nhìn Hạ Thanh Nịnh một cái, trong ánh mắt dường như lộ ra vẻ không cam lòng. Một lát sau, cô ta quay người đi ra cổng lớn.
Ngay lúc Hạ Thanh Nịnh còn nghi ngờ cô ta không cần cái tủ quần áo này, không bao lâu, cô ta liền dẫn theo một người đàn ông trở lại.
Người đàn ông đó trông rất xấu, mắt lồi môi dày, trên mặt lại đầy những vết sẹo lồi lõm. Vừa đi vừa gãi hạ bộ, nhìn Hạ Thanh Nịnh với ánh mắt dâm đãng và khiêu dâm, dáng vẻ trông vô cùng khó chịu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT