Nghe xong Lục Bách Xuyên nói, Lục Cảnh Chập trầm giọng trả lời:
"Con đã biết, bố." Sau đó vô cùng trịnh trọng nhìn Lục Bách Xuyên nói: "Con quyết định, muốn đưa cô ấy đi theo quân."
"Được, được." Lục Bách Xuyên nghe xong, liên tục gật đầu: "Hai vợ chồng vốn dĩ nên ở cùng nhau." Nói xong ông vẫy tay với Lục Cảnh Chập: "Cũng muộn rồi, con về trước đi."
"Vậy bố nghỉ ngơi sớm một chút." Lục Cảnh Chập nói xong, cầm bản thỏa thuận phân gia, đi ra khỏi phòng Lục Bách Xuyên.
Lục Cảnh Chập đi rồi, Lục Bách Xuyên dùng tay đè ngực, chậm rãi đứng dậy, mặt lộ vẻ thống khổ. Ông đóng cửa lại, đi đến trước giường, từ trong ngăn kéo lấy ra một lọ thuốc, đổ ra mấy viên rồi uống với nước.
Sau đó ông ngồi xuống giường, lấy một khung ảnh từ đầu giường, lặng lẽ nâng niu trong tay. Khung ảnh rất sạch sẽ, không một hạt bụi, dù vậy, ông vẫn cẩn thận dùng vải lau chùi một lần.
Lau xong rồi ông không chớp mắt ngắm nhìn. Trong bức ảnh trong khung, một người phụ nữ mặc áo sơ mi kẻ caro đang mỉm cười với ông, nàng rất đẹp, mặt mày có vài phần tương tự Lục Cảnh Chập, tết hai bím tóc, rất đằm thắm dịu dàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play