Được Vương Minh Phương nhắc nhở, Lục Lập Đông đương nhiên càng không thể chủ động thừa nhận, ngược lại còn tự tin hơn. Hốc mắt hắn đã xanh tím một mảng, chỉ có thể nheo mắt nhìn về phía Lục Cảnh Chập, vội vã ấm ức nói:
"Lục Cảnh Chập, tôi, tôi muốn đi đồn công an kiện cậu! Cậu, cậu không có chứng cứ, dựa, dựa vào đâu mà đánh tôi! Cậu nên đánh là con tiện nhân Hạ Thanh Ninh đó, đều là con tiện nhân đó thêu dệt thị phi, châm ngòi tình cảm anh em chúng ta..."
Đến bây giờ Lục Lập Đông vẫn nghĩ rằng, Lục Cảnh Chập nghe lời Hạ Thanh Ninh nói, mới đến hưng sư vấn tội mình, căn bản không nghĩ tới, sự thật lại là do chính vợ mình, Diêu Hồng Mai, đích thân nói ra.
Hạ Thanh Ninh lạnh lùng nhìn Lục Lập Đông vẫn đang tưới nước bẩn lên người mình, khóe môi khẽ nở một nụ cười lạnh. Quả nhiên đến giờ phút này, hắn ta vẫn đinh ninh rằng "mình" không có ai chống lưng, yếu đuối dễ bị bắt nạt, có thể tùy ý bôi nhọ.
"Câm miệng!"
Lục Cảnh Chập giận dữ mắng một tiếng, không ngờ đến lúc này, Lục Lập Đông vẫn không thừa nhận, còn muốn ngụy biện.
Phẫn nộ và thất vọng tràn ngập trong lòng, chỉ thấy anh bỗng nhiên tiến lên một bước, một tay nắm chặt cổ áo Lục Lập Đông, nhấc hắn ta từ dưới đất lên, bắt hắn ta nhìn thẳng vào mình, lạnh giọng hỏi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play