49
Cô nhớ lại những chuyện xa xôi, chợt nhận ra mình thật sự không còn mặt mũi nào để đối mặt nữa.
Lê Xu thầm mắng bản thân trà xanh quá đáng, rồi nhìn Trần Tự Châu bằng ánh mắt đầy ẩn ý. Cô thản nhiên nhìn lại anh, cố ý nói: “Phiền phức thật đó. Hay anh cứ gọi cơm hộp đi?”
Nụ cười Trần Tự Châu cứng lại: “...”
Lê Xu cười thầm.
Anh còn muốn ra vẻ với cô sao? Cô là người đã quen nhìn sắc mặt bao nhiêu lãnh đạo rồi.
“Thôi, tôi đùa đấy. Anh đi đi, nấu xong tôi gọi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play