Chương 94: Nói Sẽ, Giống Như Cũng Sẽ Không
Tiểu cha của Tôn Võ, tức Chu A thúc, tâm như tro tàn nói: “Hứa tiểu tử, phiền ngươi cõng ta về đi.”
Buổi chiều khi, hắn ở nhà rảnh rỗi không có việc gì, liền muốn đi cắt cỏ bò. Tôn Võ lên núi đốn củi rồi, tướng công nhà mình lại bận việc khác, việc cắt cỏ bò tự nhiên đến lượt hắn làm. Đồng ruộng gần đó mới trồng bắp, người trong thôn cần mẫn, trong ruộng một cọng cỏ dại cũng không có, Chu A thúc muốn cắt cỏ bò, chỉ có thể đi phía chân núi mà cắt.
Ban đầu rơm rạ ngoài ruộng bò cũng ăn được, nhưng hôm nay tiền công mấy trăm văn một tháng của Tôn Võ toàn dựa vào nó, hơn nữa bò đối với người trong thôn mà nói, lại là một vật hiếm lạ, Chu A thúc nào nỡ để bò nhà mình ăn những rơm rạ khô đó. Kết quả thì hay rồi, hắn thương bò, lúc này lại đem cả mạng mình ra mà thương.
Chu A thúc hối hận a, nhưng trên đời từ đâu ra thuốc hối hận mà ăn. Con rắn quá ngọn núi này cực độc, nghe nói trước kia những người bị nó cắn, không mấy ai sống quá nửa tháng, y quán trên trấn đối với độc này cũng bó tay không có cách nào. Chu A thúc nước mắt chảy ròng ròng, không muốn nhận mệnh, nhưng hiện thực lại khiến người ta bất lực.
Hứa Vân Phàm cảm thấy sau lưng một trận ấm áp, tưởng là mồ hôi, đợi khi buông Chu A thúc xuống, nhìn người đang khóc thành lệ nhân đó, hắn mới hiểu ra, kia đâu phải là mồ hôi a, rõ ràng là nước mắt, có lẽ còn có chút thứ khác nữa.
Xem Chu A thúc khóc một phen nước mũi một phen nước mắt, làm ướt cả lưng áo mình, cũng không biết áo mình đã dính bao nhiêu nước mũi rồi. Giờ khắc này, tâm trạng Hứa Vân Phàm phức tạp, chịu đựng sự khó chịu, lặng lẽ đứng một bên nhìn, còn các thôn dân trong sân thì xì xào bàn tán không biết nói gì. Có người mặt mày nặng nề, có người lại vẻ mặt bát quái…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play