Chương 120: Đạo sĩ đoán mệnh
Từ phụ và Từ mẫu lại là dù thế nào cũng không muốn làm như vậy. Từ nãi nãi tuyệt thực, Từ phụ liền quỳ gối trước giường Từ nãi nãi, khóc lóc thảm thiết nói: “Nương, con đã không có phụ thân, chẳng lẽ ngài còn muốn cho con cũng không có mẫu thân sao? Con đã không có phụ thân yêu thương, không thể không còn có nương chiều chuộng.”
"Nhưng ta như vậy chính là liên lụy con nha, hài tử. Đều do nương." Từ nãi nãi làm sao không biết con trai hiếu thảo. Chính vì con trai hiếu thảo, nàng mới không nỡ mình trở thành gánh nặng của bọn họ.
Từ phụ quỳ gối tiến lên một bước nắm lấy tay Từ nãi nãi: “Nương, khi còn nhỏ ngài nhậm đắng nuốt cay nuôi con lớn, ngài một mình có thể gánh vác gia đình này, một mình có thể nuôi con lớn. Hiện giờ con đã lớn, việc ngài có thể làm được, con cũng có thể. Ngài nếu không còn, con liền thật sự không có nương nữa.”
Lúc đó, Từ gia đã chỉ còn lại vài mẫu đất. Tuy là như thế, bách thiện hiếu vi tiên. Nếu vì Từ nãi nãi biến thành như vậy, Từ phụ liền đối với điều này không quan tâm, Từ mẫu đều không thể không hoài nghi chính mình có phải đã gả nhầm người. Nàng đi theo khóc, khuyên đã lâu, Từ nãi nãi mới bằng lòng ăn cơm.
Nhưng chính là một gia đình như vậy, sau khi đạo sĩ đến cửa xin cơm, Từ phụ vẫn là cho đạo sĩ một bát cơm đầy ắp, còn cố ý bỏ một miếng đường đỏ nhỏ để đạo sĩ ăn cơm.
Từ khi Từ gia gia bị trưng binh đi mà không có tin tức gì khi Từ phụ còn nhỏ, Từ nãi nãi liền có chút tin Phật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play