Chương 61: Bàn chuyện xây nhà mới 1

Kết thúc bữa cơm, cả nhà ngồi nghỉ ngơi trong phòng khách.

Lúc này, Thẩm Tri Hạ đột nhiên lên tiếng.

"Cha mẹ, chúng ta hãy xây một ngôi nhà mới đi."

Nghe thấy lời này, tất cả mọi người đều ngạc nhiên.

Người lớn nhất nhà - Thẩm Tiền Tiến 0 uống một ngụm trà thô rồi hỏi: "Hạ Hạ, sao tự nhiên lại muốn xây nhà?"

"Cha, nhà chúng ta hiện tại vẫn là căn nhà bằng đất lợp tranh mà ông nội đã xây từ ngày xưa, vừa cũ kỹ vừa lụp xụp. Mỗi ngày nằm trên giường còn phải lo lắng đất rơi trúng đầu. Hơn nữa, những khi trời mưa, không chỉ mưa ngoài sân mà trong nhà cũng thỉnh thoảng đổ mưa nhỏ."

Thẩm Tri Hạ dừng lại một lúc, nhìn sang những người khác, rồi tiếp tục nói.

"Hơn nữa, cha thử nghĩ mà xem, anh hai hiện giờ còn chưa lập gia đình, vẫn còn miễn cưỡng ngủ trong phòng chứa đồ. Sau này nếu anh ấy kết hôn, có cô gái nào chịu sống trong phòng chứa đồ như vậy chứ."

"Huống hồ, bây giờ Tử Mặc đã sáu tuổi, năm sau vào tiểu học rồi, mà vẫn còn ngủ chung với cha mẹ."

"Còn nữa... Cha mẹ, chẳng lẽ hai người không muốn có một đứa cháu gái đáng yêu sao?"

Thẩm Tri Hạ nhìn sang anh cả và chị dâu cả nở nụ cười nhẹ nhàng.

Chỉ thấy chị dâu cả Trần Tú Bình nghe xong lời của cô, gương mặt bỗng chốc đỏ bừng.

Chị lườm yêu Thẩm Tri Hạ một cái.

Thẩm Tri Hạ: "Hôm nay con kiếm được tiền, vừa đủ để dành ra một ít xây căn nhà mới. Có được không, cha-"

Thẩm Tri Hạ bất chợt tiến lên ôm lấy cánh tay của Thẩm Tiền Tiến rồi nũng nịu nói.

Hiện tại trong nhà tuy miễn cưỡng tính là có bốn gian phòng nhưng phòng của anh hai là một căn phòng nhỏ được cải tạo từ kho chứa đồ, trong phòng chỉ có một cái giường đơn giản, xung quanh vẫn chất đống rất nhiều đồ lặt vặt.

Anh cả và chị dâu cả vẫn ngủ chung với Tử Mặc.

Dù sao thì họ là một cặp vợ chồng trẻ, buổi tối khó tránh khỏi có chút ý nghĩ riêng tư, mà Tử Mặc cũng đã lớn dần, nếu chẳng may tỉnh dậy giữa đêm thì thật sự quá ngại ngùng.

Thẩm Tiền Tiến nghe con gái nói, cảm thấy cũng có lý.

Ông thầm tính toán sơ qua chi phí xây nhà, sau đó gật đầu bảo: "Vậy thì xây thôi!"

Trong lòng Thẩm Tiền Tiến thực sự rất phấn khởi, sắp xây nhà mới, ai mà chẳng vui mừng.

Thời buổi này, việc xây nhà đúng là một chuyện trọng đại!

"Ngày mai cha sẽ đi hỏi trưởng thôn xem có thể chia thêm phần đất bên cạnh cho nhà mình không."

Thẩm Tri Hạ thấy cha đã quyết định, liền tiếp tục nói: "Cha, hay ngày mai để anh cả ra thị trấn tìm xem có người biết xây nhà không, tiện thể hỏi luôn tình hình gạch ngói. Đã quyết định xây nhà thì nên làm một lần cho tốt, xây hẳn một căn nhà gạch lớn, có thể ở cả mấy chục năm."

Xây nhà là chuyện không dễ gặp, tốt nhất là không nên tự làm nhà đất, nếu không thì chỉ ở được vài năm lại lo nhà bị hư hỏng.

Mẹ của cô, Ngũ Thu Lan, người nãy giờ ngồi yên lặng nghe cuộc trò chuyện của hai cha con họ, thấy con gái nói muốn xây nhà gạch thì lên tiếng: "Xây nhà gạch tốn không ít tiền đâu nhỉ?"

Nhìn quanh thôn Vân Bình này, hiện giờ chỉ có mỗi nhà trưởng thôn là nhà gạch, còn lại đều giống như nhà họ Thẩm, mọi người sống trong nhà đất.

Trên thực tế, điều kiện nhà họ đã rất rộng rãi rồi, dù sao cũng có không ít gia đình đông người, vài cặp vợ chồng cùng chen chúc trên một chiếc giường lớn cũng không phải hiếm gặp.

Thẩm Tri Hạ: "Mẹ, nhà ta bây giờ cũng có hơn vài nghìn đồng, lấy ra hai nghìn là đủ xây rồi."

"Hơn nữa, con cũng có công việc dịch thuật, có thể kiếm thêm tiền. Mẹ cứ yên tâm, tương lai con gái sẽ để mẹ sống trong nhà ở thành phố."

Thẩm Tri Hạ cảm thấy mình dường như đã quên điều gì đó.

Thành phố.

Đúng rồi! Thành phố!

Thế là cô vội nói: "Suýt nữa quên mất, ngày mốt sẽ có người ở thành phố đến tìm con để chữa bệnh, đến lúc đó phải nhờ mẹ và chị dâu cả giúp đỡ tiếp đãi một chút."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play