Bên trong soái trướng, Trọng Huyền Trử Lương ngồi ở ghế trên, nhìn thấy một bản địa đồ thật lớn treo ở phía trước.
Trọng Huyền Thắng thật thận trọng đứng ở phía sau, không phát ra một âm thanh nào.
Qua hồi lâu, Trọng Huyền Trử Lương chợt lên tiếng: "Khương Vọng thật sự là một nhân tài, nhưng hắn có suy nghĩ và nguyên tắc của mình, sẽ không trung thành tuyệt đối với ngươi, không dễ khống chế."
"Cái ta cần không phải trung thành, mà là bằng hữu." Trọng Huyền Thắng nói.
Không biết Trọng Huyền Trử Lương nghĩ tới cái gì, ánh mắt y trở nên phức tạp, nói: "Thượng vị giả không có bằng hữu."
"Khương Vọng coi trọng chữ tín, nhìn như bình thản, nhưng kiêu ngạo nằm trong xương tủy.
Nếu ta chỉ coi hắn như thủ hạ, vậy sẽ tạo ra một địch nhân cho bản thân, còn không bằng sớm duy trì khoảng cách."
"Ta thấy dường như hắn có cảm tình với Thanh Dương trấn kia, chẳng phải buồn cười sao?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play