VĂN ÁN
Minh Ương từng rơi xuống đáy vực. Khi ấy, một người đàn ông đã chỉ cho cô con đường thoát thân.
Đó là trong một buổi tiệc xa hoa, hắn ngồi giữa ánh sáng, gương mặt thản nhiên, đôi mắt đen sâu không thấy đáy.
Hắn không nói yêu, chỉ lẳng lặng đưa tay kéo cô ra khỏi khốn khó.
Cô dấn thân vào trò chơi ấy — một cuộc trao đổi ngầm mà cả hai đều hiểu rõ.
Cô có cơ hội, hắn có người bên cạnh.
Khi hắn ngỏ lời cầu hôn, Minh Ương lại nói chia tay. Không do dự, không níu kéo.
Người ta nhắc nhở cô:
“Không có hắn, cô sẽ trở lại khốn cùng như xưa.”
Cô chỉ cười:
“Tôi không quay đầu.”
Sau nhiều năm, gặp lại.
Trên đường quay về phòng tiệc, giọng người đàn ông vang lên trong bóng tối, lạnh như đêm không trăng:
“Không ai dạy em rằng, đã bắt đầu thì không thể dừng lại giữa chừng sao?”
Lần này, đến lượt cô không thể rời đi dễ dàng.
Tưởng rằng rời xa hắn, cô sẽ được tự do.
Nhưng tên cô lại bị kéo xuống đáy cùng loạt tin đồn: bao nuôi, phá thai, giả tạo…
Khi cả mạng xã hội đều im lặng, người đàn ông từng bị gọi là “không biết yêu” ấy, bỗng xuất hiện giữa dòng tin tức:
“Cô ấy là người duy nhất tôi chọn đi cùng cuộc đời. Ai muốn làm tổn thương cô ấy, phải bước qua tôi.”
Cả thế giới chấn động.
Chẳng ai ngờ, người đàn ông đứng trên cao kia, cũng có lúc vì một người con gái mà cúi đầu.
Anh từng lạnh nhạt với cô.
Giờ lại dốc lòng giữ lấy.
“Em muốn gió, anh sẽ hóa thành gió.
Em muốn rời đi, anh cũng cam lòng đứng yên chờ đợi.”
Dưới pháo hoa rực rỡ đêm giao thừa, anh ngẩng đầu nhìn cô giữa gió tuyết:
“Nếu điều ước có thể thành sự thật, anh chỉ mong em mãi được bình yên.”
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE ,Tình cảm , Ngọt sủng , Gương vỡ lại lành , Đô thị tình duyên , Thiên chi kiêu tử , 1v1 , Thị giác nữ chủ , Thật giả thiên kim , Chức nghiệp tinh anh ,Cao lãnh chi hoa