Chính vì không được ăn cay, nên chỉ cần nhìn thấy Lăng Hạo là cô lại trừng mắt lườm anh.
Tất cả là tại anh! Giờ đến ăn cơm cũng chẳng còn vị gì nữa!
Ăn cơm xong, Lăng Hạo vội vàng dọn dẹp bát đĩa rồi đi rửa ngay.
Tối hôm đó, vốn dĩ anh còn muốn nán lại một chút để được thân mật với cô thêm, nhưng Văn Nhã đã thẳng thừng đuổi anh về.
Sau khi Lăng Hạo rời đi, Văn Nhã tự vào phòng uống chút nước linh tuyền, nhờ vậy mà môi cô cũng đỡ đau đi ít nhiều.
Cơn mưa đã tạnh vào giữa đêm, nhưng hôm sau mọi người vẫn nghỉ làm, vì đồng ruộng lúc này ngập nước, không thể đặt chân xuống được.
Lăng Hạo vẫn cứ dính lấy cô không rời. Văn Nhã thấy vậy, bèn lấy ra một chiếc gùi, hai cái xẻng nhỏ và một cái giỏ tre.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT