Trương Đại Khẩu vội vàng lắc đầu: “ Tôi chỉ sợ con tôi làm mất nên cầm giúp nó thôi…”
Dù bị vạch trần, bà ta cũng nhất quyết không nhận tội. Bà ta cứ chối đến cùng.
Phùng Giang thấy vậy liền hiểu, chuyện này chắc cũng chỉ có thể dừng lại ở đây. Anh ta không có bằng chứng chứng minh bà ta cố tình hại anh ta, đành phải chấp nhận xui xẻo.
Thôn trưởng thở dài, phất tay giải tán đám đông, sau đó quay sang Trương Đại Khẩu quở trách: “Cô xem cô đã làm ra chuyện gì đây? Giờ thì tốt rồi, danh tiếng của con gái cô bị hủy hoại hết! Sau này cô định giải quyết thế nào? Cô nghĩ ai cũng dễ bị gài bẫy chắc?”
Trương Đại Khẩu vẫn ngoan cố: “ Tôi đâu có gài bẫy…”
Thôn trưởng nghiêm giọng: “Đừng có quanh co nữa! Cô là hạng người gì cả thôn ai cũng biết rõ. Liệu mà sống cho tử tế đi! Đừng để đến một ngày tính kế người khác nhưng lại tự hại mình! Nghĩ kỹ mà xem!”
Nói rồi, thôn trưởng phất tay bỏ đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT