Văn Nhã cảm thấy Lăng Hạo đúng là người đàn ông giỏi giang, chuyện gì cũng làm được.
Buổi tối sau khi ăn cơm xong là khoảng thời gian Lăng Hạo thích nhất.
Lúc này, chẳng còn việc gì phải làm, anh liền ôm lấy Văn Nhã, nhất quyết không chịu buông tay.
Văn Nhã vừa đẩy vừa đá cũng chẳng ăn thua, sau này nghĩ lại, cô cũng không thấy phiền, thậm chí còn cảm thấy thích sự thân mật này, nên dần dần cũng chẳng phản kháng nữa.
Mỗi lần như vậy, Lăng Hạo đều bị cô đuổi ra ngoài.
Mấy ngày nay, Triệu Quân cũng quen với việc ông anh cả của mình cứ sáng sớm là biến mất, mãi đến tối mịt mới thấy về nhà.
Anh cảm thấy cuộc sống của mình ở đây thật sự quá cô đơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT