Văn Nhã vừa ăn vừa thầm nghĩ: Đúng là hương vị này, tự tay cô nấu vẫn hợp khẩu vị nhất.
Lăng Hạo thì nghĩ: Món này ngon quá! Đến cả đồ ăn cô ấy nấu cũng hợp khẩu vị mình như vậy, nếu không thể khiến cô ấy trở thành của mình, anh nhất định sẽ tiếc nuối cả đời.
Khi hai người họ ăn xong, món ăn của đại gia đình mới được nấu xong.
Họ nấu cháo bột ngô, thêm ít rau dại, còn làm một đĩa rau trộn từ rau trong vườn.
Nhưng so với bát súp bột mì có trứng cùng lạp xưởng của hai người kia thì quả thực không thể sánh bằng.
Những món ăn mà trước đây mọi người từng thấy ngon, giờ ăn vào lại chẳng còn thấy ngon miệng như trước nữa.
Có người bắt đầu lầm bầm bất mãn.
Hai cô gái chịu trách nhiệm nấu ăn thấy vậy thì không vui chút nào.
“Mấy người muốn ăn canh bột mì với trứng và lạp xưởng thì cũng phải có nguyên liệu chứ! Chỉ cần có đồ, tôi nấu được hết, vậy nên mấy người tự đi mà lo liệu đi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT