Lúc này, trong lòng Văn Nhã đang suy nghĩ: Nữ phụ này thật sự cố chấp đến thế cơ à? Cô ta không phải nên thích kiểu nam chính lạnh lùng bá đạo kia sao? Sao khẩu vị thay đổi nhanh vậy?
Nói thật, nếu xét về chuyện "ân nhân cứu mạng", thì những người khống chế đám cướp hôm đó cũng chỉ là cảnh sát mặc thường phục thôi. Vậy nên, Văn Nhã đoán chắc cô nàng này chỉ là trúng tiếng sét ái tình trước nhan sắc của "mặt lạnh" mà thôi.
Mà đúng là không thể phủ nhận, gương mặt của "mặt lạnh" này đúng là cực phẩm. Nếu không phải ngày nào cũng trưng ra vẻ mặt nhìn người khác như nhìn xác chết, chắc chắn sẽ có rất nhiều người theo đuổi anh ta.
Văn Nhã gọi một bát hoành thánh cỡ nhỏ, còn Lăng Hạo gọi một bát lớn.
Khi cô ngồi xuống ăn, Lăng Hạo cũng bê bát hoành thánh của mình sang ngồi đối diện.
Văn Nhã húp một ngụm nước dùng, ừm, rất tươi ngon. Sau đó gắp một viên hoành thánh, cũng ngon đấy, chỉ là hơi nóng chút thôi.
Cô đang ăn ngon lành thì thấy Tạ Linh ngồi xuống cạnh mình.
Không những thế, cô ta còn lườm cô một cái, sau đó lại quay sang e thẹn nhìn "mặt lạnh".
Văn Nhã trố mắt: Ơ kìa? Gì đây? Cô lườm tôi làm gì? Cô theo đuổi đàn ông thì liên quan gì đến tôi? Bị bệnh hả?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT