“Nhiều rau thế này chắc khó bán lắm. Hay là em trồng lúa mì đi? Ít nhất cũng có thể xay thành bột mì trắng, bột mì thì dễ bán hơn.”
“Trồng rau cũng được, có thể để dành đến mùa đông rồi bán.”
“Vẫn nên trồng lúa mì đi. Lần tới em sẽ gieo lúa mì.”
“Nghe em hết.”
Dù sao trồng gì cũng vậy, họ chẳng thiếu thứ gì. Đây chỉ là suy nghĩ trong lòng thôi, chứ nếu để người khác nghe thấy, chắc ghen tị đến đỏ mắt mất.
Buổi tối, Lăng Hạo vẫn phải về nhà ngủ, còn Văn Nhã ở lại một mình.
Nhưng ngày nào anh cũng chạy sang, chạy suốt một tháng, cuối cùng đơn xin kết hôn cũng được phê duyệt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT