“Vậy... Tết này các anh có định ăn Tết chung với chúng tôi không?”
“Không.”
Thực ra, Triệu Quân và Trần Tuấn Phong cũng không hứng thú gì với việc ăn Tết chung cùng mấy người ở trại thanh niên xung phong.
Không phải vì họ không hòa đồng mà là vì họ muốn ăn Tết cùng lão đại và chị dâu, vừa vui vẻ lại còn có thêm đồ ngon để ăn.
Còn nếu ăn Tết cùng những người ở trại, thì chắc chắn sẽ chẳng có gì ngon lành. Hơn nữa, nếu họ ăn nhiều hơn một chút, thế nào cũng bị vài kẻ để bụng mà thù oán. Tết là để vui vẻ, ai lại muốn tự chuốc lấy phiền phức chứ?
Vương Mỹ Ngọc thấy mình hỏi mà Triệu Quân chỉ trả lời qua loa, hơn nữa câu nào cũng ngắn gọn, làm cô chẳng biết nói gì tiếp.
Dù sao cũng chưa quen lắm, không thể nói chuyện quá sâu xa. Hơn nữa, rõ ràng Triệu Quân không muốn nói chuyện với cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT