Văn Nhã nhìn thấy anh loay hoay mãi, cảm thấy cũng không đau, nên cứ để anh tự mình làm.
Mãi cho đến khi Lăng Hạo rửa tay cho cả hai xong, đã qua vài phút trôi qua.
Rửa xong, anh lại nắm tay cô dắt đi ăn cơm. Văn Nhã lấy từ trong không gian ra một bát cơm lớn để trước mặt mình, rồi đưa cho Lăng Hạo một chậu cơm nhỏ.
Văn Nhã nhận ra từ khi có dị năng, sức ăn của cô cũng tăng lên đáng kể.
Nếu chỉ ăn như trước kia, cô cảm thấy mình sẽ đói đến mức không thể ngủ nổi.
Khi cả hai ngồi xuống, Văn Nhã lại lấy từ không gian ra mấy món rau trộn và một tô lớn canh trứng cà chua.
Đợi đến khi đã bày biện xong hết, cô mới mỉm cười nói: “Ăn thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play