"Ngươi đúng là to gan, không sợ ông ta ngầm hại ngươi sao?"
"Đương nhiên là sợ, cho nên ta mới đặt ông ta ở ngay bên cạnh mình."
Tần Phong cười nói:
"Lòng hại người không thể có, nhưng lòng phòng người không thể không."
Khi Tần Phong và Anh Cô trở về nơi đóng quân, cả hai đều giật mình vì tiếng hét thảm lúc dài lúc ngắn không dứt của Đại Trụ. Mã Hầu và Đại Trụ đã ở cùng nhau một thời gian dài, trong Thân vệ doanh của Tần Phong lại càng thân thiết. Nghe tiếng kêu thảm thiết của Đại Trụ, hắn lao một bước tới trước cửa phòng, mở cửa xông vào, nhưng ngay lập tức, hắn lại vọt ra như một làn khói.
"Thư Phong Tử, ngươi lại giở trò gì vậy?" Tần Phong nhìn Thư Sướng đang ngồi trước cửa phòng, dùng dao nhỏ đâm lia lịa vào một khúc gỗ như để trút giận, rồi hỏi. "Ngươi lặn lội ngàn dặm tới đây để chữa thương cho hắn, chứ không phải để lấy mạng hắn. Sao nghe tiếng la hét thê thảm thế?"
Thư Sướng liếc mắt một cái:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT