Dương Nghị từ từ quỳ xuống: "Bái kiến công chúa điện hạ."
Mẫn Nhược Hề đi lướt qua hắn, thẳng vào trong nhà. Anh Cô phất tay áo, đồ đạc lộn xộn trong phòng lập tức bay lên, dồn về một góc. Một cái bàn, mấy cái ghế cuối cùng cũng lộ ra sau khi đống đồ tạp nham bị hất bay.
Mẫn Nhược Hề ngồi xuống một chiếc ghế, quay lại nhìn Dương Nghị vẫn đang quỳ bên cửa, hồi lâu không nói.
Dương Nghị cúi đầu quỳ, lúc này trong lòng hắn không có nửa phần ý định bỏ chạy. Người đi theo công chúa là Anh Cô. Mấy năm trước, nàng là cao thủ cửu cấp đỉnh phong nổi danh Đại Sở. Tuy hắn có chênh lệch với nàng nhưng không phải là không thể với tới. Nhưng hai năm sau, khi đứng trước mặt nàng lần nữa, đối phương đã như một ngọn núi cao, khiến hắn phải ngước nhìn.
Hắn biết mình không thể trốn thoát. Từ cửu cấp đến Tông Sư, nghe qua chỉ cách một cấp, nhưng thực tế khoảng cách lại là một trời một vực. Trước mặt một vị Tông Sư, hắn căn bản không thể chạy trốn, vì đối phương có thể dễ dàng giết chết hắn, ít nhất là trước khi viện quân của hắn đến.
Anh Cô lục lọi trong phòng một lúc, tìm ra một bầu rượu, rồi lấy từ trong ngực ra một chiếc chén ngọc trắng, rót đầy, đặt trước mặt Mẫn Nhược Hề.
"Công chúa, trời đông giá rét, uống một chút cho ấm người đi." Anh Cô nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play