Thư Sướng ở thành Thái Bình vốn xuất quỷ nhập thần, thường đi biền biệt một thời gian dài không thấy bóng dáng, Vương Nguyệt Dao cũng đã quen. Nàng thấy Thư Sướng đứng bên ngoài nơi ở của mình, đầu bù tóc rối, cả người gầy đi một vòng, râu tóc bện lại với nhau, trong tay đang ôm khư khư một cái vò, vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn Tiểu Thủy đang canh trước cửa.
Nàng đi gặp Thúc Huy, Tiểu Thủy đương nhiên không thể đi cùng.
"Thư đại ca!" Nàng kinh ngạc kêu lên: "Huynh về rồi à?"
Nghe tiếng gọi của Vương Nguyệt Dao, Thư Sướng đột ngột quay đầu lại, còn Tiểu Thủy đã như tên bắn đến bên cạnh nàng, một tay níu lấy vạt áo Vương Nguyệt Dao, hai mắt vẫn cảnh giác nhìn chằm chằm Thư Sướng.
Nhìn Tiểu Thủy như chú chó nhỏ bảo vệ chủ, Thư Sướng bất đắc dĩ lắc đầu: "Đây đúng là một con sói mắt trắng nuôi mãi không thân. Ăn của ta bao nhiêu là kẹo đặc chế cho nó, vậy mà thấy ta vẫn như thấy kẻ thù. Ta muốn vào nhà ngươi ngồi đợi, tên này lại cứ chặn cứng ở cửa, tức chết ta mất! Nếu không phải đánh không lại nó, thật muốn đánh cho mông nó nở hoa."
Nghe lời Thư Sướng, Vương Nguyệt Dao bật cười khúc khích, đưa tay sờ đầu Tiểu Thủy. Tiểu Thủy cao hơn Vương Nguyệt Dao nhiều, nhưng hễ nàng đưa tay ra, nó liền tự giác khuỵu gối xuống để nàng có thể thuận lợi sờ đầu. Thấy cảnh này, Thư Sướng vừa thấy kỳ quái, vừa thấy buồn cười.
"Thư đại ca, tháng này huynh đã đi đâu vậy?" Vừa cười, nàng vừa dắt tay Tiểu Thủy đi vào trong nhà: "Thư đại ca, vào nhà ngồi đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT