"Dư công có thể tiết lộ một chút được không?" Dương Tuần thăm dò hỏi.
"Không thể nói, không thể nói, nói ra sẽ mất vui." Dư Trường Viễn đẩy một tách trà đến trước mặt Dương Tuần: "Nào, thử tay nghề của ta xem."
"Trà hơi kém, đúng là lãng phí trà đạo của Dư công." Nâng tách trà lên, Dương Tuần có vẻ xấu hổ.
"Trà quả thực không ngon lắm. Trà ngon nhất của đất Sở, năm nay các ngươi chắc chắn không mua được. Đợi trà mới năm sau ra, ta sẽ cho người gửi cho ngươi một ít." Dư Trường Viễn uống một ngụm trà, phồng má thưởng thức hồi lâu, mới "ực" một tiếng nuốt xuống, nín thở cảm nhận hương thơm, một lúc sau mới thở ra một hơi thật dài.
Nhấp trà, ánh mắt Dương Tuần dừng lại trên con đường bên ngoài. Vì có việc làm, có tiền bạc, đường phố Lư trấn lại một lần nữa tràn đầy sức sống, người đi lại rõ ràng đông hơn, và trên mặt ai cũng nở nụ cười vui vẻ. Thấy Dương lão bản đã lâu không xuất hiện lại ở trên sân thượng, họ liền mỉm cười chắp tay, cúi người chào.
Cảnh vẫn như xưa, người vẫn như cũ.
Dương Tuần nhìn Dư Trường Viễn, thấy ông ta vẻ mặt trầm tĩnh, dường như toàn tâm toàn ý đặt vào bộ trà cụ trước mặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT