Hơn bốn ngàn tù binh bị nhét vào năm chiếc chiến hạm Tề bị bắt. Ninh Tắc Viễn nheo mắt nhìn năm chiếc chiến hạm đó, bên cạnh là chủ tướng Tề quân Phàn Tân đang bị vài tên vệ binh giữ chặt.
"Phàn tướng quân, lúc này, tôi nghĩ chúng ta có thể nói chuyện đàng hoàng được rồi."
"Không có gì để nói cả." Phàn Tân sắc mặt thảm đạm, trong tuyệt vọng vẫn không mất đi sự cứng cỏi.
Ninh Tắc Viễn cười khẩy:
"Dĩ nhiên là có rất nhiều chuyện để nói. Ví dụ như Ninh Tắc Phong đã đi đâu? Ví dụ như các ngươi hẳn là còn có một căn cứ ẩn náu thứ hai. Những chuyện này, người khác không biết, nhưng ta tin ngươi nhất định biết."
"Ta dĩ nhiên biết, nhưng ngươi nghĩ ta sẽ nói cho ngươi sao?" Phàn Tân cười nhạo. "Ninh Tắc Viễn, mau giết ta đi, đừng lãng phí thời gian với ta nữa."
"Ngươi là một kẻ cứng rắn, ta cũng không định lãng phí thời gian để chiêu hàng ngươi." Ninh Tắc Viễn cười. "Nhưng bây giờ trong tay ta có rất nhiều con bài tẩy, phải không? Thấy năm chiếc chiến hạm đó không? Mỗi chiếc chứa khoảng chín trăm đến một ngàn thuộc hạ cũ của ngươi. Phàn Tân, đúng như ngươi nói, ta không muốn lãng phí thời gian. Bắt đầu từ bây giờ, ta hỏi một lần, nếu ngươi không trả lời, một chiếc thuyền sẽ bị đánh chìm. Dĩ nhiên, những người trên thuyền cũng sẽ cùng nhau rơi xuống biển cho cá ăn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT