Tần Phong cười hỏi.
Trâu Minh cười lắc đầu:
"Tần lão đại, ta có tự mình hiểu lấy. Về đánh nhau, trong đám người này, không kể ngài, e rằng chỉ có Tiểu Miêu mới có thể đối đầu với ta. Nhưng về chỉ huy tác chiến, ta e rằng còn không bằng một tiểu đội trưởng của ngài. Ta vẫn nên làm những việc khác thì hơn."
"Được!"
Tần Phong vỗ tay cười nói:
"Trâu huynh, bây giờ chúng ta cần nhất chính là người, rất nhiều người, bất kể là hán tử cường tráng, hay là phụ nữ trẻ em, chúng ta đều cần. Mà huynh là người bản địa, đối với mọi thứ ở đây đều quen thuộc hơn chúng ta rất nhiều. Ta cần huynh và các huynh đệ của huynh, nghĩ cách thu hút thêm nhiều người đến nương tựa chúng ta."
"Đó là thứ nhất. Thứ hai, chúng ta ở nơi hẻo lánh, thông tin không thông suốt, vì vậy chúng ta cần một mạng lưới tình báo thông suốt, có thể giúp chúng ta nắm bắt tình hình bên ngoài bất cứ lúc nào. Điều này liên quan đến sự sinh tồn và phát triển sau này của chúng ta, tầm quan trọng của nó không hề thua kém quân đội. Bất kể đưa ra quyết sách gì, chúng ta đều cần sự hỗ trợ tình báo chính xác. Ta cho rằng huynh là người thích hợp nhất để phụ trách việc này. Huynh có muốn gánh vác trọng trách này không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play