Tần Phong vừa dứt lời, tất cả mọi người có mặt đều cảm động khôn xiết, đồng loạt quỳ rạp xuống đất, đồng thanh ca tụng.
– Đa tạ bệ hạ! Bệ hạ vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!
Thân phận của Tần Phong phi thường, một lời hứa của ngài, với tư cách là hoàng đế, tất nhiên phải giữ lời. Và vì lời hứa này, e rằng tất cả quan viên trong thiên hạ Đại Minh đều phải chung tay, các đại lão trong Chính Sự Đường chắc chắn cũng sẽ tìm mọi cách để giải quyết khủng hoảng ở Hà Châu.
Đây cũng là lý do tại sao một câu của Tần Phong có sức nặng hơn vạn câu của Nhạc Khai Sơn. Vị trí khác nhau, độ tin cậy của lời hứa tự nhiên cũng khác nhau rất nhiều.
– Các vị hãy đứng dậy. Hà Châu đại hạn, dân chúng lầm than, trẫm vô cùng đồng cảm. Các vị hãy trở về quê hương, nỗ lực chống chọi thiên tai. Trẫm sẽ ở lại quận thành Hà Châu, cầu mưa cho mọi người, cũng hy vọng ông trời rủ lòng thương, ban xuống mưa lành, giải cứu dân chúng của trẫm khỏi khổ nạn. – Tần Phong lớn tiếng nói – Nhạc Khai Sơn, đi làm ngay, lập hương án, bày tam sinh, trẫm muốn cầu mưa cho dân chúng Tây Địa.
Thấy Tần Phong làm vậy, dân chúng xung quanh càng thêm cảm kích.
– Bệ hạ là thiên tử, thiên tử cầu mưa, ông trời nhất định sẽ ban mưa lành, cứu chúng tôi thoát khỏi khổ nạn, đa tạ bệ hạ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT