"Ba người các vị đi đường xa, lạ nước lạ cái, bây giờ lại là lúc thế này, không sợ bị cướp giữa đường sao? Thật là to gan."
Tần Phong cười nói:
"Lão trượng, ta nghe nói bây giờ rất an toàn, không còn loạn lạc như mấy năm trước. Bây giờ không phải do Đại Minh cai trị sao? Vẫn còn nhiều đạo tặc à?"
"Hai năm trước thì không có. Lúc đó người Minh đến đây rất lợi hại, giết hết, bắt hết bọn đạo tặc, rất yên bình. Nhưng năm nay tình hình khác rồi, nhiều người không có cơm ăn, người ta đói quá thì chuyện gì mà không làm được? Mấy người các vị mà gặp phải kẻ xấu, chúng nó lẳng lặng giết rồi chôn, ai biết các vị đi đâu?"
Lão trượng lắc đầu.
Tần Phong cười ha hả: "Vệ sĩ của ta rất lợi hại. Đạo tặc bình thường không đáng để vào mắt." Hắn chỉ vào Mã Báo Tử, Mã Báo Tử cũng rất phối hợp ưỡn ngực.
Lão trượng lắc đầu, vẻ không tin. Người ngoài đúng là không biết trời cao đất dày. Ông quay người gọi lớn vài tiếng, một bà lão liền bước tới. Lão trượng thấp giọng dặn dò vài câu, bà lão liền quay đi, một lát sau mang ra một cái đĩa, bên trong có mấy cái bánh bao bột đen.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play