Hai ngàn kỵ binh, lao nhanh như rồng, lấy ít địch nhiều, vậy mà lại bao vây được ba ngàn kỵ binh Hỏa Phượng.
Tại Bác Vọng Pha, tay Phùng Đạo đang khẽ run. Hai cánh trái phải đã giao chiến suốt một canh giờ, thương vong vô số nhưng vẫn không thể lay chuyển được phòng tuyến của Quan Ninh và Hàn Hoa Phong. Quân trận của Minh quân giống như những tảng đá ngầm trên biển, mặc cho gió táp mưa sa vẫn sừng sững bất động.
Khói sói cầu cứu từ đại doanh phía Nam vẫn chưa tắt, chỉ có điều màu sắc đã từ trắng chuyển sang trắng pha vàng, điều đó có nghĩa là tình hình đã vô cùng nguy cấp.
Phùng Đạo ngẩng đầu, nhìn về phía những giàn Phích Lịch Hỏa trên Bác Vọng Pha và những thứ không biết đang ẩn giấu sau đó.
Không còn cách nào khác, dù là đầm rồng hang hổ, hắn cũng phải xông vào một lần. Hắn giơ roi ngựa, chỉ về phía trước. Phía sau, năm ngàn kỵ binh Hỏa Phượng chậm rãi thúc ngựa lao ra, mục tiêu chính là Bác Vọng Pha.
Trung quân của Phùng Đạo vừa động, binh lính Minh trên Bác Vọng Pha cũng bắt đầu di chuyển, nhưng không phải tiến lên mà là từ từ lùi về phía sau, rút về quanh các giàn Phích Lịch Hỏa, để lại một khoảng trống lớn trên sườn đồi. Một người trông như sĩ quan đột nhiên giơ cao lá cờ lớn trong tay và vẫy mạnh.
Ở mặt sau của Bác Vọng Pha, Lôi Bạo nhìn thấy lá cờ đang vẫy, hắn nhếch mép cười gằn rồi đứng dậy. "Đến lượt chúng ta rồi!" Hắn đội chiếc mũ giáp đang ôm trong tay lên đầu, "cạch" một tiếng, kéo mặt nạ xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT