Nếu thất bại của Chung Ngải, Tào Huy còn có thể hiểu được, thì Từ Tuấn Sinh, đệ nhất đại tướng dưới trướng Tiên Bích Tùng, lại thua hết trận này đến trận khác, mà theo Tào Huy thấy, thua một cách vô lý, thật khiến người ta không thể hiểu nổi. Đôi khi Tào Huy thậm chí còn nghĩ, liệu Từ Tuấn Sinh này có phải là gián điệp, hay là kẻ phản bội được các thế gia hào tộc mua chuộc?
Chỉ là ý nghĩ này quá điên rồ, Tào Huy cũng chỉ dám âm thầm chôn sâu trong lòng, không dám để lộ ra chút nào. Mà bây giờ, tin tức từ quận Côn Lăng truyền đến, những hành động vô lý của Từ Tuấn Sinh bỗng trở thành sự chỉ huy hoàn hảo nhất. Dụ địch vào sâu, dẫn Chu Tế Vân vào Lộ Châu càng sâu, bây giờ hắn muốn rút lui lại càng khó khăn.
Khi bước vào công sảnh của Từ Tuấn Sinh, hắn đang cùng một đám người vây quanh sa bàn chỉ trỏ. Thỉnh thoảng, có quan quân dưới sự chỉ huy của Từ Tuấn Sinh lại nhổ những lá cờ cắm ở nơi này sang nơi khác.
"Từ tướng quân." Tào Huy mặt mày hớn hở, bước nhanh đến trước mặt Từ Tuấn Sinh.
"Tào thống lĩnh!" Sắc mặt Từ Tuấn Sinh hơi biến đổi. Từ khi Tào Huy đến Lộ Châu, chưa bao giờ cho hắn sắc mặt tốt. Vị này quyền cao chức trọng, hắn không thể đắc tội. Quan trọng hơn, khi ở quận Thường Ninh, Từ Tuấn Sinh đã tận mắt chứng kiến Thân vương Tào Vân tát Tào Huy một cái thật mạnh, điều này có lẽ vẫn là một cái gai trong lòng Tào Huy.
Tào Huy không nói hai lời, chắp tay, cúi người chào sát đất.
Hành động này không chỉ khiến Từ Tuấn Sinh giật mình, mà còn làm cho các tướng lĩnh khác trong phòng chấn động. Trong phòng nhất thời im phăng phắc, ánh mắt mọi người đều ngơ ngác nhìn Tào Huy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play