"Nhưng ta chưa bao giờ là quân tử."
Tần Phong cũng cười:
"Quân tử báo thù, mười năm chưa muộn. Ta thà làm tiểu nhân. Tiểu nhân báo thù, chỉ tranh sớm chiều."
Nghe Tần Phong nói vậy, Thư Sướng lập tức nổi giận:
"Hóa ra ta vừa nói với ngươi nãy giờ đều là nói nhảm cả à! Một tên Tiễn Đao thì đáng là gì? Hắn và đám Dương Nghĩa, Tân Tiệm Ly chẳng phải đều là dao trong tay kẻ khác sao? Mấy tên đó dễ giết, giết thì cũng giết rồi, như ngày mưa đánh vợ, rảnh rỗi thì làm thôi. Nhưng Tiễn Đao có dễ giết như vậy không? Nếu ngươi thật sự chỉ tranh sớm chiều, sao sau khi hồi phục không xông thẳng vào Thượng Kinh, lật đổ tên Mẫn Nhược Anh kia đi? Chẳng lẽ kẻ chủ mưu đằng sau tất cả không phải là tên khốn Mẫn Nhược Anh đó sao?"
Bị Thư Sướng mắng, mặt Tần Phong lập tức sa sầm.
"Ngươi cũng biết đi giết Mẫn Nhược Anh là lấy trứng chọi đá mà, trong lòng ngươi chắc cũng đang tự nhủ, quân tử báo thù, mười năm chưa muộn chứ gì? Sao đến đây ngươi lại không nhịn được? Mẫn Nhược Anh không dễ đụng, An Như Hải thì dễ đụng chắc?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play