– Nuôi, nhất định nuôi.
Ông lão nói.
– Đại ca, ngày mai chúng ta về quê cũ, đốt chút tiền vàng, thắp cho cha mẹ một nén nhang nhé!
Phàn Xương bước vào sân, đặt chiếc cày ở một góc, đứng thẳng người, nói:
– Năm đó khi em từ chỗ ẩn nấp bò ra, cha mẹ đã mất rồi. Em đã chôn họ ngay tại ngôi nhà đã biến thành đống đổ nát.
– Đi, đương nhiên phải đi, cả nhà đều phải đi.
Nước mắt ông lão lập tức tuôn ra:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT