Tào Vân thản nhiên đi qua rừng giáo, phía sau ông, Bí Khoan đi sát theo, thấp giọng giải thích điều gì đó. Tào Vân cũng mỉm cười đáp lại. Khi Ngô Lĩnh đến nơi, những cây mã sóc lập tức được thu lại, họ không có gan dựng rừng giáo trên đầu Đại tướng quân.
Nhìn bóng lưng họ, Lý Tiểu Yêu bĩu môi:
— Thân vương gì chứ, ra vẻ cao thâm, lợi hại lắm sao? Một ngày nào đó, Lý Tiểu Yêu ta sẽ cắt đầu ngươi làm bóng đá.
Khi Lý Tiểu Yêu trở thành đại tướng, Tào Vân đã lui về tuyến hai. Ở quận Đào Viên mấy năm, hắn chủ yếu giao tiếp với Tiên Bích Tùng và các tướng lĩnh dưới trướng hắn, nên không biết rõ về Tào Vân. Hắn thực sự không biết, người đàn ông già trông rất bình thường trước mắt này lại là một nhân vật lừng lẫy. Cũng chỉ có những kẻ non nớt mới ra đời như Lý Tiểu Yêu mới dám coi thường một nhân vật phong vân như vậy, lại còn nghĩ cách để xử lý ông.
— Thằng nhóc không hiểu chuyện, Thân vương điện hạ đừng để trong lòng.
Ngô Lĩnh buộc phải xin lỗi vì sự vô lễ của Lý Tiểu Yêu. Dù sao đi nữa, địa vị của vị Thân vương điện hạ này trong lịch sử chiến tranh cũng đáng để hắn tôn trọng.
— Không sao, tấm lòng son trẻ, đáng mừng đáng khen. Hắn làm ta nhớ lại thời trẻ của mình, cũng trời không sợ đất không sợ, trời là số một thì ta là số hai, dường như vạn vật đều không đáng kể. Nhưng người càng lớn tuổi, lá gan lại càng nhỏ đi, giống như ngươi và ta vậy. Hy vọng khí phách của thằng nhóc này sẽ mãi cao như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT