— Cho nên mạt tướng cho rằng Trần Chí Hoa này rất khó đối phó! Một kẻ không phạm sai lầm là khó đánh nhất, ngoài việc cù nhây với hắn ra, về cơ bản không có cách nào khác.
— Tướng lĩnh như vậy, không có khuyết điểm, nhưng nói cách khác, cũng không có ưu điểm gì nổi bật.
Tào Vân mỉm cười:
— Nhưng Ngô Lĩnh trước mặt ngươi thì khác. Ngươi nghĩ tại sao Tần Phong lại đặt hắn ở mặt trận này? Thép tốt phải dùng vào lưỡi dao. Trong lòng Tần Phong, hắn luôn coi Đại Tề là kẻ thù lớn nhất.
Tiên Bích Tùng im lặng không nói.
— Ngô Lĩnh người này, ẩn nhẫn, tàn nhẫn, không bị ngoại vật mê hoặc. Một khi đã quyết định làm việc gì, sẽ bất chấp hậu quả, bất chấp thành bại, bất chấp khen chê, một lòng một dạ lao vào. Nhân vật như vậy mới là khó đối phó nhất, bởi vì ngươi không thể dùng suy nghĩ của một người bình thường để đo lường suy nghĩ của hắn. Còn nhớ trận Chính Dương trong nước Minh quốc năm đó không? Ngô Diêm Vương chính là nhờ trận chiến này mà nổi danh thiên hạ. Đổi lại là ngươi, có thể làm được những việc hắn đã làm năm đó không?
Tào Vân hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play