Trình Tiểu Ngư bình tĩnh thuật lại, hắn đã hoàn toàn trấn tĩnh, thậm chí vừa nói vừa cẩn thận quan sát phản ứng của đối phương.
Gương mặt viên Tần tướng đối diện khẽ co giật. Bọn họ không có trang bị bảo hộ tốt như quân Minh, nhiều chỗ trên mặt đã bị giá lạnh làm cho nứt toác, bàn tay cầm đao cũng chi chít những nốt cước.
"Không ai cứu được họ, ngoài chúng ta." Trình Tiểu Ngư nói. "Các ngươi không có lương thực, không có áo ấm, thậm chí không có một nơi đóng quân ổn định. Chỉ có đến chỗ chúng ta, họ mới có thể sống sót."
"Vậy nên ngươi có thể chọn khai chiến. Ta và thuộc hạ của ta đều sẽ tử trận tại đây, nhưng ngươi cũng nên hiểu, chúng ta chết rồi, hơn năm trăm người này cũng sẽ thành vật bồi táng. Dù họ có may mắn sống sót qua trận chiến của chúng ta, họ cũng không thể chịu nổi trận bão tuyết sắp tới. Kể cả có vận may nghịch thiên qua được bão tuyết, không có gì ăn, cuối cùng cũng sẽ chết đói."
Mặt viên Tần tướng co giật càng lúc càng dữ dội, những vết nứt trên mặt rỉ ra tơ máu, lẫn với thứ nước vàng từ những nốt cước vỡ ra. Hắn và binh lính của hắn hầu hết đều như vậy. Có thể thấy, cuộc sống của họ vô cùng khốn khổ.
"Lũ xâm lược các ngươi!"
Viên Tần tướng cuối cùng cũng lên tiếng, nhìn Trình Tiểu Ngư với ánh mắt đầy căm ghét:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play