"Chuyện này, ảnh hưởng quả thực có chút lớn." Tần Phong trầm ngâm một lát, rồi quay lại ngồi sau bàn lớn: "Nhạc công công, mời Lư tướng quân đứng dậy."
Nhạc công công tiến lên, thấp giọng nói: "Lư tướng quân, mời ngài đứng dậy hồi bẩm."
Lư Nhất Định lúc này mới đứng dậy, cùng Lục Đại Viễn ngồi hai bên Tần Phong.
Tần Phong rút một tập hồ sơ từ trên bàn, Nhạc công công hai tay nhận lấy, đi đến trước mặt Lư Nhất Định, đưa cho hắn.
"Lư tướng quân, đây là tấu báo quận Thanh Châu vừa gửi đến." Tần Phong thản nhiên nói: "Hàn Quận thủ vì khôi phục trật tự quận Thanh Châu, có thể nói là đã dốc hết tâm sức. Quận Thanh Châu trong thời gian này quả thực đã khôi phục không tệ, dân chúng bắt đầu trở về quê hương. Năm nay tuy không kịp thu hoạch, nhưng những mảnh đất hoang hóa đã lâu cần được chỉnh trang lại, tích lũy màu mỡ để chờ năm sau. Không chỉ Hàn Quận thủ, quận Khai Bình vì cung cấp lương thực cho những người này năm nay cũng đã bỏ ra rất nhiều công sức. Vốn mọi thứ đã đi vào quỹ đạo, nhưng hàng ngàn kẻ đào tẩu từ doanh trại của ngươi đã suýt nữa hủy hoại tất cả."
Sắc mặt Tần Phong có chút khó coi: "Đây là những tổn thất do đám đào tẩu gây ra. Đốt nhà cướp lương thực, ta cũng không nói nhiều, cùng lắm là Đại Minh ta chi thêm một chút. Nhưng nhiều dân chúng bị giết như vậy là không thể cứu vãn. Quận Thanh Châu vốn đã thưa thớt dân cư, trận kiếp nạn này, toàn quận có hơn một vạn dân chúng bị giết, mà điều này, vốn có thể tránh được."
Mở tập hồ sơ ra, Lư Nhất Định càng xem càng kinh hãi. Tấu chương này là do Hàn Côn viết, Hàn Côn sẽ không hại hắn, từng con số trong đây chắc chắn là thật. Một phút mềm lòng của mình lúc trước lại gây ra hậu quả nghiêm trọng như vậy, khó trách Hoàng đế lại để hắn ở Hổ Lao chịu lạnh mấy ngày.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play