Hai người phân ngôi chủ khách ngồi xuống. Tần Phong cũng không lấy thân phận hoàng đế của mình ra để tỏ vẻ bề trên, còn Biện Vô Song cũng không tự ti mà ngồi ở dưới. Hai người ngồi ngang hàng. Biện Vô Song nhìn Tần Phong hồi lâu, mới thở dài một tiếng:
"Sớm biết người mà ta tha cho ở Nam Dương ngày đó sẽ là các tướng soái khai quốc của Đại Minh bây giờ, năm đó đáng lẽ nên không tiếc thương vong, bắt hết bọn họ lại! Nếu thật sự làm vậy, có lẽ đã không có họa Đại Tần sụp đổ ngày nay."
"Một miếng ăn, một ngụm uống, đều do trời định."
Tần Phong mỉm cười nói:
"Không phải ta thì cũng là người khác, Biện công không cần phải bận tâm chuyện này. Đại thế của Tần quốc sắp nghiêng đổ, ngoại họa chỉ là ngòi nổ, nội hoạn mới là nguyên nhân thực sự."
Biện Vô Song gật đầu:
"Lời bệ hạ nói, tự nhiên là không sai. Nhưng nếu không có một người tài năng thiên bẩm như bệ hạ, có lẽ chúng ta còn có thể cầm cự thêm vài chục năm, khi đó có thể đã là một cục diện khác."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT