"Phụ hoàng yên tâm, Hề Nhi không xuống được núi Thủ Dương đâu. Nó chỉ là nhất thời nghĩ quẩn thôi, con sẽ cho người đến khuyên giải nó."
"Thả ta ra!"
Mẫn Nhược Hề tức giận xông về phía cửa tẩm điện, nhưng hai cung nữ lớn tuổi đứng trước cửa đã dễ dàng chặn đứng đòn tấn công của nàng. Mẫn Nhược Hề được ngoại giới xưng là người có thiên phú tu vi võ đạo nhất của Mẫn thị, nhưng dù sao vẫn còn quá trẻ, trước mặt những cao thủ cung đình này, nàng vẫn chưa đủ sức, huống chi là hai chọi một. Đòn tấn công phẫn nộ của Mẫn Nhược Hề bị hóa giải một cách nhẹ nhàng, nàng không thể bước ra khỏi tẩm điện dù chỉ một bước.
"Điện hạ, ngài mệt rồi, hay là nghỉ ngơi một chút đi!"
Nhìn Mẫn Nhược Hề thở hổn hển, một cung nữ đứng chặn cửa mỉm cười nói, vẫn luôn lễ phép như vậy, nhưng lại kiên quyết chắn trước mặt Mẫn Nhược Hề.
Mẫn Nhược Hề tuyệt vọng nhìn hai cung nữ xa lạ, hai chân mềm nhũn ngồi phịch xuống đất, khóc nức nở. Một khóc hai nháo ba thắt cổ, nhưng ngoài hai cung nữ luôn mỉm cười này, không một ai để ý đến nàng. Nàng sợ hãi, lo lắng, rằng khi nàng có thể bước ra khỏi cung điện này, thứ nàng nhìn thấy sẽ là cái đầu đẫm máu, chết không nhắm mắt của Tần Phong.
Nàng vô cùng căm hận Mẫn Nhược Thành. Nếu không phải đại ca điên cuồng gây ra chuyện này, sao có thể có ngày hôm nay?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play