Cả hai đều có tửu lượng cao, chút rượu này vốn chẳng thấm vào đâu, nhưng mượn rượu giải sầu lại càng sầu, ngược lại có vẻ không kham nổi men rượu.
"Lão Lư, ngươi có biết ta đi lính như thế nào không?"
Lục Đại Viễn trầm giọng hỏi, mắt không nhìn Lư Nhất Định mà hướng ra ngoài cửa sổ. Ánh nắng bên ngoài chan hòa, nhưng lòng hắn lại trĩu nặng một mảng âm u.
Lư Nhất Định lắc đầu.
"Không có cơm ăn."
Lục Đại Viễn cười nói:
"Ta có hai người anh, còn có ba đứa em."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play