"Một thế hệ?"
Tằng Lâm đứng dậy, rầm một tiếng đẩy cửa sổ ra, chăm chú nhìn ánh trăng thanh lạnh ngoài kia, một lúc lâu sau mới quay đầu lại:
"Trình huynh, Hoàng đế bây giờ không phải là tiên đế nữa. Mấy chục năm trước, khi Đại Sở ta đối mặt với nguy cơ sinh tử, văn có Dương Nhất Hòa, võ có ngươi, có An Như Hải, trên dưới đồng lòng, vua tôi một dạ, mới vượt qua được cơn nguy khốn đó. Bây giờ, còn có Dương Nhất Hòa nữa không? Ta chỉ sợ qua một thời gian nữa, ngay cả ngươi cũng không còn."
"Giang sơn đời nào cũng có nhân tài, lớp sau xô lớp trước."
Trình Vụ Bản cười ha hả:
"Năm đó, ta cũng chỉ là một tướng quân bình thường, An Như Hải cũng chỉ là một hiệu úy. Nay Sở quốc lại gặp nạn, ắt sẽ có nhân tài xuất hiện."
"Vậy cũng phải trông vào kim thượng có mắt nhìn người!" Tằng Lâm lạnh lùng nói. "Kim thượng có mắt nhìn người không? Nếu có, đã không để La Lương đảm nhiệm chức thống soái phía đông. La Lương người này, làm tướng thì được, làm soái thì là tai họa. Lòng dạ hẹp hòi, thù dai, tầm nhìn đại cục yếu kém, chỉ biết mưu lợi nhất thời mà không biết lo cho vạn thế. Một chút lợi nhỏ cũng đủ che mắt hắn, ấy vậy mà lại có lòng cao hơn trời, một lòng muốn lưu danh sử sách, đúng là một cặp trời sinh với vị Hoàng đế của chúng ta."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play