Mẫn Nhược Anh lạnh giọng nói.
Mẫn Nhược Hề chớp mắt, nàng đã hiểu ra. E rằng điều nhị ca căm hận hơn cả là Ngưu Bôn này căn bản không coi hắn ra gì, thế nên mới hạ sát thủ tàn nhẫn như vậy.
Hoàng hậu đứng dậy, đưa tay kéo Mẫn Nhược Hề:
"Hề Nhi, cùng mẫu hậu ra ngoài đi dạo một chút. Đám đàn ông các người, hễ mở miệng là giết chóc máu me, hai mẹ con ta không muốn nghe. Phía sau hoa đang nở đẹp, chúng ta đi ngắm hoa."
Mẫn Nhược Hề đứng lên, nhưng lại ghé sát vào Mẫn Nhược Anh, khẽ kéo tay áo hắn:
"Nhị ca, đã ba ngày rồi, sao bên Tần Phong vẫn chưa xong việc? Sao lại phiền phức thế? Hắn đang bị bệnh, huynh đừng làm hắn mệt, bảo thủ hạ của huynh hỏi cho nhanh lên, để ta còn đón hắn lên núi chữa bệnh. Bây giờ trên núi Thủ Dương ngự y đông đủ, hay nhất là Bão Kiếm lão nhân cũng ở đây, vừa hay có thể nhờ ngài ấy xem bệnh cho Tần Phong."
Mẫn Nhược Anh ho khan một tiếng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play