Trên Thái Bình Hào, Tần Phong đứng bên cạnh Chu Lập, nhìn con mắt độc nhất của vị Độc Nhãn Long tướng quân này đang sáng rực lên. Hắn đâu ra đấy hạ từng mệnh lệnh, thân tàu khổng lồ của Thái Bình Hào cứ như một con cá chạch luồn lách giữa vòng vây của bốn thuyền hải tặc. Tuy thỉnh thoảng trúng vài viên đạn đá nhưng cũng chẳng hề hấn gì. Đối với một cự hạm như Thái Bình Hào, loại đạn đá này chỉ cần không trúng cột buồm chính thì căn bản không thể gây ra tổn thương quá lớn.
Quả nhiên là nghề nào hay nghề ấy. Nếu là mình chỉ huy, chắc chắn sẽ lúng túng ngay lập tức. Nào là sự thay đổi của dòng nước, của hướng gió, rồi làm sao điều chỉnh một buồm chính hai buồm phó, mình hoàn toàn không biết gì. Trên biển rộng, mình quả nhiên chỉ có thể làm chân tay đánh đấm. Tần Phong thầm nghĩ.
"Gần được rồi!"
Chu Lập đột nhiên nói.
"Cái gì gần được rồi?"
Tần Phong nhất thời không phản ứng kịp.
"Bệ hạ, chúng mắc câu rồi. Ngài xem, chiếc thuyền hải tặc giương cờ chỉ huy kia cứ lượn lờ trước mặt chúng ta, mấy chiếc khác thì năm lần bảy lượt muốn vòng sang bên sườn. Chúng muốn đánh giáp lá cà với chúng ta đấy. Tiền tài động lòng người, chiến hạm thế này đối với hải tặc cũng là một sự cám dỗ chết người. Bọn chúng chắc đã lầm tưởng chúng ta không có vũ khí tấn công tầm xa."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT